Thứ Hai, tháng 10 31, 2005

"Toán học và chất lãng mạn"


Hồi xưa Duy nhớ có một cuốn sách như vậy. Rõ ràng cái gì dính đến sáng tạo đều đòi hỏi phải có lãng mạn(?).
Duy còn nhớ một vài đoạn "thơ con cóc" trong một bài khá dài:
" Anh viết thư gửi người em gái nhỏ,
Những ngày ta cặm cụi sống bên nhau,
Khi gặp em anh chỉ biết lặng thinh,
Vì ta muốn song song từ vô cực
Rồi một hôm ta đồng quy tại góc
Anh nhẹ nhàng tiếp tuyến bên em
.....
Nhìn em cười anh định nghĩa Tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
....
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy rằng em xinh cực đại
..."
Chẳng nhớ nỗi nữa...thơ con cóc...dở ..nhưng làm Duy nhớ đến cái thuở "lãng mạn" trẻ con đó.
Còn ai nhớ bổ sung hay chỉnh lại mấy câu trên không?

6 Lời bình:

[luom duoc, khong du'ng lam voi ba`i An biet]

Tôi làm thơ tặng người anh trai nhò
Nhớ những ngày ta vui sống bên nhau
KHi gặp tôi anh chẳng biết nói gì
Vì ta vẫn song song và vô định

RỒi một buổi ta đồng quy tại góc
Anh mỉm cười như tiếp tuyến bên tôi
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy tôi xinh như cực đại

Tôi khó hiểu nên anh đành cố giải
Bài tóan lòng bằng phương pháp tương giao
Nhìn tôi cười anh định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm

Tôi không nói anh gia tăng tốc độ
Tôi hững hờ anh lại biến thiên nhanh
Chắc là anh xác định tuổi thư sinh
Yêu là triệt tiêu hết tất cả

Tình tiệm cận riêng mình anh buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn nay mai
Anh mong tôi đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với tấm lòng đơn giản

Anh với tôi tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
Anh xin thề không biện luận lăng nhăng
Mà chỉ lấy định đề ra ứng dụng

Anh có thể chứng minh là anh đúng
Vì tình anh như hàng điểm điều hòa
Có phương trình rồi anh rút căn ra
Cũng khác gì điểm A trong quỹ tích 

Người viết: An

11/01/2005 05:40:00 SA  

[mot ba`i kha'c nua ne`, chac cung khong phai la` ba`i goc dau]

Tình toán học

Tôi làm thơ tặng người em bé nhỏ
Nhớ những ngày ta vui sống bên nhau
Khi gặp em ta chẳng biết nói chi
Vì ta vẫn song song và vô định
Rồi một buổi ta đồng qui tại góc
Em mỉm cười như tiếp tuyến bên tôi
Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy em xinh như cực đai.

Em khó hiểu nên tôi đành cô'giải
Bài toán lòng bằng phương pháp tương giao
Nhìn em cười ta định nghĩa tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm

Em không nói, tôi gia tăng tốc độ
Em hững hờ, tôi lại biến thiên nhanh
Chắc là em xác định tuổi thư sinh
Yêu là hết là triệt tiêu tất cả

Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá
Nỗi cô đơn không giới hạn nay mai
Tôi mong em đặt điều kiện tương lai
Cho tôi sống với tấm lòng đơn giản

Tôi với em tính tình hơi đồng dạng
Sống bên nhau chắc tỉ số cân bằng
Tôi xin thề không biện luận lăng nhăng
Mà chỉ lấy dịnh đề ra ứng dụng

Tôi có thể chứng minh là tôi đúng
Vì tình tôi như hàng điểm điều hoà
Có phương trình rồi tôi rút căn ra
Cũng khác gì điểm A trong quĩ tích  

Người viết: An

11/01/2005 01:49:00 CH  

[An nho ba`i na`y cung co' doc qua]

Tôi với anh đồng quy trên mặt phẳng
Từ một chiều xa lạ của không gian
Từng buổi giao nhau ánh mắt ngỡ ngàng
Vùng tiếp tuyến trên bờ môi nhất định
Trót yêu rồi không bao giờ bán kính
Tình yêu đầu không hệ luận ở tương lai
Dáng em đi trên quỹ tích đường dài
Hồ mắt ngọc em dùng chiều tọa đô.
Giải đạo hàm anh mong tìm nghiệm số
Kỷ niem buồn cực đại giữa tim tôi
Đem nhớ thương nội tiếp ở cuộc đời
Trót yêu rồi tình yêu này bất biến
Rút căn rồi hệ luận có bằng không
Nếu biết ngày mai em sẽ có chồng
Buồn thẳng góc theo những đường tiếp tuyến
Chiều nhớ thương chất chồng trong nhị diện
Em đi rồi định lý sẽ sai đi
Giai đoạn nào không cho ướt bờ mi
Thôi chờ đợi để mai thành cố thê?
Em biến thiên cõi lòng tôi như thế
Tôi muôn đời không đổi trục em ơi
Nhớ thương em sao chẳng nói nên lời
Em mơ ước trị số vào tuyệt đối
Tìm giao điểm cho lòng tôi mở hội
Xác định rồi mở đồ thị cung khai
Rồi chứng minh tỷ lệ ở tương lai
Lên đáp số đóng khung hình toán học

11/01/2005 01:51:00 CH  

Anh đau đớn nhìn đời qua quỹ tích
Tình em nào cố định một nơi nao,
Bóng dáng em di chuyển tận phương nào ?
Cho anh mãi ngậm ngùi trên tiếp tuyến !

Anh ao ước đôi ta cùng đồng tiến
Để đi về vô cực dệt duyên mơ
CHo không gian trọn kiếp sống hững hờ
Tình ta sẽ vẹn tròn trên đồ thị.

Nhưng đời anh-một phương trình vô vị
CHẳng vẹn toàn những định lý thời gian
Trông delta anh chua xót, ngỡ ngàng
Vì nghiệm số chẳng bao giờ nghiệm đúng

EM thẳng góc với cuộc đời phóng túng
ANh chỉ là một hàm sốbậc 2
Chiều biến thiên còn nặng nét u hoài
Đường biểu diễn là những ngày chán nản

Em hạnh phúc trên đường tròn duyên dáng
ANh âu sầu dưới hệ thống XY
Biết bao giờ cho anh được phụ kề
Anh đành chết trên những đường biểu diễn

Ôi, anh chết cũng chỉ vì hệ số
Định đời anh trong biểu thức khổ đau
ANh tìm em khắp diện tích mặt cầu
Cho căn số đời anh ko cô độc !
 

Người viết: An

11/01/2005 01:54:00 CH  

Tôi yêu em với tình yêu "Cố Định"
Hiến dâng em hai nghiệm số "Âm Dương"
Tìm chu kỳ của "Hàm Số" tuần hoàn,
Để im lặng một "Đường Cong" biểu diển
Dùng "Định Lý" thay người câu ước hẹn
Lấy "Lũy Thừa" làm dáng lá thư duyên
Giải "Đạo Hàm" mong tiếp xúc cùng em
Tìm "Tọa Độ" của "Phương Trình Toán Học"
Tôi yêu em đôi mắt buồn "Lưu Động"
Mũi dọc dừa "Thẳng Góc" với môi son
Hàm răng đều như "Bậc Nghiệm Phương Trình"
Đôi mày liễu như "Chiều Cong Định Hướng"
Tôi "Khai Triển" người yêu lý tưởng
"So Sánh" rồi ghi chú nơi đây
Tình yêu này là "Phương Trình Bậc Nhất"
"Chứng Minh" rằng tôi hết dạ yêu em.

11/01/2005 01:55:00 CH  

Hay !
Duy đã "chọc" đúng "ổ" rôi!hahha 

Người viết: Duy

11/01/2005 02:03:00 CH  

:
:
:

<< Về đầu Blog