Thứ Tư, tháng 11 16, 2005

Bóng đá và Blog!

Mình vừa được xem (đoạn cuối!) trận play-off lượt về giữa Australia và Uruguay tranh suất dự Worldcup Germany 2006. Vậy là sau hơn 30 năm chờ đợi, đội Úc (được gọi là Socceroos - của xứ Kanguroos mà!) đã giành đuợc chiếc vé đến Đức mùa hè sắp tới. Thực ra ở Úc môn Soccer (bóng đá- như được gọi ở Việt Nam) lại không được ưa chuộng bằng môn Football (bóng bầu dục?). Đội football của Úc là một đội có tên tuổi trong làng " bóng bầu dục" đó. Phải nói là cái môn này mình không thích chút nào: nhiều bạo lực và có vẻ ít tính nghệ thuật?!
Sân bóng rất cuồng nhiệt (mà đó là dân Úc không ghiền Soccer lắm!),nhất là sau khi đội Úc thắng trận. Không biết là sang năm mình có được xem trận Worldcup nào nữa không?
Còn "sân" Blog này thì vắng quá nhỉ! Có mấy "cầu thủ" suất xắc của CT - K4 vẫn chưa chịu (tự giác!) vào "sân" mà!

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Hai, tháng 11 14, 2005

Bổ sung Heineken

Hôn em ít nên em khèo, em nhéo
Nếu em khôn em nằm im, em hưởng

Xem tiếp và bình luận!

Chủ Nhật, tháng 11 13, 2005

Heineken nghĩa là gì?

Nhiều người uống bia Heineken, chắc chưa hiểu ý nghĩa của nó! Đông đây xin sưu tầm vui vui..
Heineken: -----> Hôn em ít em khèo em nhéo
Heineken: <---- Nếu em khôn em nằm im em hưởng

Mọi người thêm vào vài câu cho vui nhà, vui cửa!!!
T.V. Đông

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Bảy, tháng 11 12, 2005

Tôi nghiện Internet !

Phải nói là tôi cũng thích, cũng "ghiền" nhiều thứ nữa. Có cái không thể (và không nên) kể ra (?!), nhưng với nàng "www" thì chắc là kể ra được, mặc dù bà xã nhà tôi vẫn luôn nhắc tôi coi chừng đôi mắt (chắc cũng có phần "ghen" với nàng ấy!).
Thế hệ chúng tôi biết đến máy tính cũng khá muộn. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên bọn tôi biết đến computer là lần nhà trường mời một số thầy ở Đại Học Bách Khoa đến giới thiệu. Hồi đó đối với bọn học sinh lớp 10 chúng tôi, cái máy "Quả táo cắn dở" (Apple) đó quả thật là "siêu". Chương trình được trình diễn là chuơng trình kinh điển : Giải phương trình bậc 2! Mặc dù không hiểu gì nhiều, nhưng với tôi cái khung cảnh, hình ảnh lúc đó vẫn còn đọng lại đên bây giờ.
Ngay sau đó, bọn tôi được chọn là lớp đầu tiên và duy nhất học ngoại khóa với các thầy Bách Khoa về ngôn ngữ lập trình Basic. Cũng viết vài đoạn chương trình, cũng làm bài tập này nọ, nhưng thật sự tôi lại chẳng nhớ gì cả (?!). Hồi đó cái lớp 10T chúng tôi toàn thích chơi, quậy phá mấy trò "con nít" hơn là ngồi cặm cụi viết code!
Cỡ năm 1994, tôi cũng có được cái PC đầu tiên: 386 DX40, đĩa cứng 170MB (!). Sướng lắm, nhưng mà "cả thèm chóng chán"!. Cái khá lên rõ ràng là biết dùng "điệu nghệ" Windows 95, NC, lập trình Pascal...Vào SG thực tập tốt nghiệp năm 1995 còn lùng sục tìm mua cả bộ 10 đĩa 1.2MB phần mềm Orcad (loại đĩa 51/4 inch - bây giờ chắc chỉ thấy ở viện bảo tàng) .
Mùa hè nhiều kỷ niệm 1995, tôi làm đồ án tốt nghiệp ở HN. Hồi đó cũng khó tìm ra máy tính để làm việc.Mượn được một cái cũ ở phòng Lab vào buổi tối, để đánh máy luận văn mấy anh em phải thay phiên nhau tranh thủ không cho máy nghỉ. Có khi 12 giờ khuya, 1 giờ sáng, người này về lại gọi người khác lên thay để tranh thủ đánh máy (Phần lớn trong nhóm sinh viên từ ĐN ra HN làm luận văn đều chép tay!). Tiếng Việt được đánh bằng BKED trên DOS. Chỉ có một vài người mượn được máy "xịn" mới dùng được Winword 6. Máy tính vì vậy là cần cho công việc, khổ sở với nó chứ chẳng có gì vui thú ! Bù lại tôi được biết về một cuộc sống sinh viên xa nhà khá sôi nổi và đáng nhớ!
Tôi dùng Internet lần đầu tiên chắc cũng phải vào khoảng năm 2000-kết nối theo đường điện thoại (Dial-up). Hồi đó vẫn chưa thấy được "sức mạnh" của nó vì hai nguyên nhân chính:
- Mạng rất chậm: Internet ở Việt Nam lúc đó phải gọi là World Wide Wait hơn là World Wide Web. Ngồi cả buổi chỉ là để đọc vài trang web nghèo nàn tiếng Việt.
- Tiền trả rất "xót": Mạng đã chậm lại tính tiền theo phút, theo giờ. Phí lại khá cao, nên mỗi lần bò (không phải là lướt) trên web là thấy "nóng ruột" lắm.
Vì vậy Internet đến lúc đó cũng chỉ dùng cho công việc lúc thật cần. Nhu cầu học tập, giải trí bằng Internet cũng hầu như vẫn chưa có gì .
Rồi tôi lại xa nhà, xa vợ con." Nàng www" bây giờ lại gần hơn. Gần "nàng" hơn mới thấy "nàng" đẹp(!). "Nàng" thông hiểu đông tây kim cổ, "nàng" cũng có duyên dù có thể nhiều khi lắm lời! "Nàng" giúp tôi nhiều trong công việc, giúp tôi cả những lúc buồn , nhớ nhà, nhớ một nàng thật, một chàng thật ở xa. Lúc rãnh rỗi, tôi lại lang thang trên các diễn đàn (forum), gặp nhiều người bạn "ảo" để được thấy thế giới tươi đẹp muôn màu! Nhiều khi tôi thấy tiếc và ước gì mình biết "nàng" sớm hơn nữa! "Nàng" là ảo mà cũng như thật, cũng có cả cái đẹp cái xấu, cả vui cả buồn. Lúc vui tôi tìm "nàng" để chia sẻ, lúc buồn tôi cũng tìm "nàng" để mau quên , chóng qua. Ít ra là ở đây "nàng" có vẻ dễ "gặp" hơn, vì "nàng" luôn có sẵn (nhanh hơn!) và dễ chịu ("rẻ" hơn!) ở VN.
Hồi nhỏ, khi học lớp 3-4 gì đó, tôi có tình cờ đọc được câu này trong vở của một anh học lớp 8 :"Học như đi trên dòng nước- Dòng nước ngược, không tiến ắt phải lùi". Bây giờ cũng nhờ Internet tôi mới biết được đầy đủ hơn thế này:
"Học như nghịch thủy hành châu, bất tiến tất thoái.
Tâm như bình nguyên mục mã, dị phóng nan truy."
Tôi cũng chỉ là dân ngoại đạo với các ngành công nghệ gắn với máy tính, Internet. Tôi chỉ là tìm thấy ở nàng Web nhiều niềm vui và bổ ích cho công việc, cho cuộc sống. Không tin các bạn thử xem : www.google.com !

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Bảy, tháng 11 05, 2005

Man & Woman

SMART MAN +SMART WOMAN = ROMANCE
SMART MAN + DUMB WOMAN = PREGNANCY
DUMB MAN + SMART WOMAN = AFFAIR
DUMB MAN + DUMB WOMAN = MARRIAGE

A MAN WILL PAY $2 FOR A $1 ITEM HE NEEDS
A WOMAN WILL PAY $1 FOR A $2 ITEM THAT SHE DOESN'T NEED

A WOMAN WORRIES ABOUT THE FUTURE UNTIL HE GETS A HUSBAND
A MAN NEVER WORRIES ABOUT THE FUTURE UNTIL HE GETS A WIFE

A SUCCESSFUL MAN IS ONE WHO MAKES MORE MONEY THAT HIS WIFE CAN SPEND
A SUCCESSFUL WOMAN IS ONE WHO CAN FIND SUCH A MAN

TO BE HAPPY WITH A MAN, YOU MUST UNDERSTAND HIM A LOT AND LOVE HIM A LITTLE
TO BE HAPPY WITH A WOMAN, YOU MUST LOVE HER A LOT AND NOT TRY TO UNDERSTAND HER AT ALL

A WOMAN MARRIES A MAN EXPECTING HE WILL CHANGE, BUT HE DOESN'T
A MAN MARRIES A WOMAN EXPECTING THAT SHE WON'T CHANGE, AND SHE DOES

A WOMAN HAS THE LAST WORD IN ANY ARGUMENT
ANYTHING A MAN SAYS AFTER THAT IS THE BEGINNING OF A NEW ARGUMENT

THERE ARE 2 TIMES WHEN A MAN & A WOMAN UNDERSTAND EACH OTHER
- BEFORE MARRIAGE
- & AFTER MARRIAGE

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Sáu, tháng 11 04, 2005

Dạy con từ thuở còn thơ

if con=gái then
chàng:=nàng;
hoàng tử:=công chúa;
endif
Mười lăm tháng, chàng là hoàng tử của lòng bố, hoàng tử của lòng mẹ, hoàng tử của ông bà nội ngoại, chàng là hoàng tử của mọi người!!!!
Chao ôi! Chàng đẹp như một thiên thần. Cái đầu tròn ủm với mái tóc tơ mềm đen mướt, hai má phính hồng, đôi mắt trong sáng như hai vì sao, cái mũi tí teo, tròn vo như một cục bột, cái miệng hồng, thơm phức mùi sữa. Nhất là khi chàng cười, khoe mấy cái răng con con xinh ơi là xinh! Chân tay chàng mủm mỉm, da dẻ mịn màng! Ngón tay ngón chân cứ như là những trái chuối tiêu tí hon. Chàng hãy còn mặc tả, nên khi chàng ủn ỉn chạy tới chạy lui, mẹ nhìn chàng mà thương đứt ruột!
Bây giờ chàng đã biết bập bẹ vài chữ. Chỉ có "ma ma" và "ba ba" thôi, nhưng lời chàng ban ra cho bố mẹ cứ như là ban ân sủng cho hai người không bằng! Bố cười rạng rỡ, lòng ấm lại, quên bao nỗi nhọc nhằn của một ngày làm việc khi nghe chàng nói "ba ba"!
Hôm nay ngày thứ bảy. Mẹ đang lui cui vừa làm bếp, vừa giặt áo quần, vừa dọn dẹp nhà cửa. Bố đang cắt cỏ ngoài vườn. Mẹ đâu rồi? Chàng đưa mắt nhìn mấy cái hộp xanh xanh đỏ đỏ mẹ vừa lôi ra để quét bụi dàn máy hát. Chàng mon men đi lại. Mở ra từng cái hộp một. Gỡ tung ra từng cái bìa, và mấy ngón tay tí teo gỡ bay các dĩa bên trong thật thần sầu! A, giấy xanh xanh đỏ đỏ này là gì nhỉ, có ngon không? Chàng độn từng bao bìa CD vô miệng .... nhai tóp tép! Không ngon! Ô, còn cái vật tròn tròn sáng sáng này, cái gì đây? Phải tìm cho ra nó là cái gì? Chàng đưa luôn cái CD vào miệng, le lưỡi liếm lung tung ... Chà, chẳng có mùi vị gì hết ... Cái hộp, phải khám phá cho ra cái vật ngộ nghĩnh này ... Úi chà ... cái hộp này dở quá, cứng ngắc hà! Thôi gặm cái dĩa tròn tròn có in cái gì xanh xanh thử xem ....
--Tí! NO! NO! NO! NO! Phá quá đi thôi!
Mẹ hoảng hốt chạy lại, giựt phắt cái dĩa CD ra khỏi tay chàng. Mẹ hoảng hốt:
--Trời ơi, đứt lưỡi không con! Há miệng mẹ coi nào!
Chàng trố mắt nhìn mẹ, hai tay vẫn chồm tới ráng tìm một cái hộp khác trong đống "chiến lợi phẩm" trên thảm với nào là vỏ CD, CD, và bìa đã bị xé, cắn, ướt nhẹp nước miếng của chàng! Hai má bị bóp teo lại, mẹ thọc ngón tay vào miệng chàng:
--Há miệng!
Mẹ dí mặt vào quan sát cái lưỡi tí hon của chàng cẩn thận . Mẹ thở phào nhẹ nhõm khi không thấy máu me, mẹ gắt:
--May phước! Cái này không phải đồ chơi! Chơi cái xe đây nè!
Chàng sợ hãi vì mẹ lớn tiếng với mình. Mẹ lại lấy đi mất tiêu món đồ chơi mới mẻ . Bình thường mẹ dịu dàng biết bao nhiêu! Trố mắt nhìn mẹ, chàng nhoẻn nụ cười ... cầu tài .
--Phá hư hết CD của bố rồi mà còn cười nữa! Hư!
Mẹ khẻ bàn tay tí hon của chàng nhè nhẹ cho đỡ ... giận! Mẹ ngoay mặt đi, lượm lặt các thứ bỏ lên trên cao, không ngó ngàng gì đến chàng cả! Tủi thân quá! Mình bị hắt hủi quá! Mẹ không thương mình nữa rồi! ...
Mặt chàng xụ xuống, tiếng khóc bắt đầu ngân lên, ban đầu còn nho nhỏ, sau thì "volume" cứ to lên dần . Ban đầu khô ran không thấy một giọt nước mắt, nhưng vì mẹ vẫn không thèm dỗ chàng, xin lỗi chàng, nên bây giờ chàng gào lên, mặt mày bắt đầu tèm lem nước mắt, nước mũi !!!!
--Nín, con hư lắm, còn khóc nữa mẹ sẽ phạt con .
Mẹ không dỗ mình mà còn rầy la mình nữa! Chàng gào lên cho cả thế giới biết nỗi oan của mình!
Mẹ vẫn tỉnh bơ dọn dẹp, mẹ giận mà! Chàng gào to hơn! Cái miệng xinh xắn kia bây giờ tròn o, cái lưỡi cong lên, và đôi mắt thiên thần của chàng, dù nhạt nhoè lệ, vẫn lâu lâu liếc ngang liếc dọc, xem thử mẹ có nhìn mình không, bố có nghe tiếng khóc của mình không, có ai thấu cho nỗi đau khổ của mình không ?
Không một ai!!!! Chàng bắt đầu ho, ho lia lịa, ho như Đắc Kỷ Ho Gà! Ho mà mắt vẫn liếc ngang liếc dọc kiểm soát chiến trường!
Mẹ vẫn tỉnh bơ!
Chàng phải xài tới "tuyệt chiêu" cuối cùng: Ói! Chàng ho khô ho khan, oẹ ra ban đầu chỉ nước miếng tùm lum , nhưng như phép thuật ấy, bao nhiêu sữa, thức ăn trong bụng theo nhau chạy ra, chàng ói thốc ói tháo!
Mẹ hết hồn, chạy ùa tới, bế chàng vào buồng tắm, dỗ dành chàng ......
A! Chàng khám phá ra bí quyết trừng trị, khống chế người lớn, bí quyết độc đáo bắt người lớn làm theo ý chàng!
Và cứ thế mà tiếp diễn! Mỗi khi không vừa ý mình, chàng cứ gào lên, cứ ho khan, rồi ói ra đầy nhà là chàng chiến thắng oanh liệt!!!!
Bố trách mẹ cưng chìu Chàng quá đáng! Mẹ trách bố không biết dỗ con khi Chàng gào thét, để chàng khóc đến nỗi ói mửa lả người, gần chết!
Có ai đã làm cha làm mẹ mà chưa bước qua cái ải này ???
Mười lăm tháng đứa trẻ vẫn còn dùng lưỡi để khám phá thế giới: nóng, lạnh, cứng, mềm . Nó bắt đầu biết dùng tay thành thạo hơn, biết nhặt từng món đồ chơi rồi để sang một bên, hay quăng đi nơi khác, hay nhét thứ nọ vô trong thứ kia (nhét đồ chơi vào túi quần hay áo) Tuổi này trẻ đang học ĐẾM, và cách đếm của nó là DỜI vật từ chỗ này sang chỗ khác TỪNG CÁI MỘT! Nó cũng đang học hỏi về chiều cao, độ sâu . Khi nhìn theo dõi một vật rơi, trẻ đang tập luyện cho mắt của mình biết nhìn lên nhìn xuống theo chiều dọc! Đừng nổi giận khi con mình đứng trong nôi mà thả từng con gấu, con mèo, con chó nhồi bông ra khỏi nôi, lọt xuống đất rồi ngó xuống đất tay chỉ chỏ ê a! Hay khi trẻ cứ leo lên cao (như giường hay leo lên lầu) quăng đồ chơi hay đồ vật xuống đất . Đây là một phát triển bình thường của mọi trẻ con ở tuổi này!
Hãy để cho con cứ việc thảy hết đồ chơi ra khỏi nôi, khi không còn món gì anh chàng / cô nàng sẽ học cách thông báo cho mẹ cha biết bằng "ngôn ngữ" ê a hay ... "mama" hay" baba" hay ... gào lên! Nhưng đừng vội chạy vô liền, bạn phải dạy cho con biết chờ đợi (nhất là khi bạn biết chắc anh chàng /cô nàng đang an toàn trong nôi!) Cứ để chàng / nàng kêu vài ba lần rồi hãy vào ! Bế con ra khỏi nôi, bạn chỉ dẫn cho con biết lượm đồ chơi TỪNG CÁI để đưa lại cho mình bỏ lại trong nôi . Nếu chàng / nàng muốn diễn lại trò chơi ấy quăng đồ trong nôi ra, hãy để chàng / nàng tự nhiên! Phải để cho trẻ "tập luyện" khả năng sử dụng mắt, tay của mình!
Các bậc cha mẹ thường cho rằng con nít không biết gì hết! Vậy thì tại sao đứa nào cũng một tuồng: gào lên, ho hen, rồi ói mửa ????
Nhưng lối ứng xử của các ông cha bà mẹ trong khoản tuổi này sẽ làm tác động rất nhiều đến "behavior" của đứa trẻ trong những năm sau, nghĩa là cho đến khi nó biết dùng ngôn ngữ để bày tỏ sự giận dỗi mà không cần phải la khóc, ho hen: Tuổi lên bốn .
Vậy thì làm thế nào với tuổi này, khi chàng bắt đầu gào lên ??? ho hen, ói mửa lung tung ???
Đừng lầm lẫn là ở mười lăm tháng anh chàng không biết gì . Quan sát kỹ chàng đi . Rất thú vị . Chàng ít khi khóc lâu quá ... số tuổi của mình mà không ... take a break để kiểm soát phản ứng của mẹ /cha .
Một tuổi = một phút
Khi nghe con khóc ai cũng nóng ruột và một phút cứ tưởng như là một thế kỷ trôi đi!
Khi chàng phạm lỗi, bạn phải tỏ ra cứng rắn ngay từ lúc đầu! Bạn là "boss", bạn "in control", bạn là "alpha", không phải là chú bé tí hon 15 tháng!
Sau khi chàng ói mửa: bạn cứ bấm bụng tỉnh bơ, đi chỗ khác, và nhìn đồng hồ canh đúng 1 phút! Đúng một phút sau tới bên chàng, nếu chàng vẫn không chịu nín và vẫn cứ gào, bạn nói:
-- Con không nín thì con vẫn ngồi đây . Mẹ chỉ bế con lên khi con nín!
Và đi chỗ khác, 1 phút sau trở lại check chàng . Nhẹ nhàng hơn:
--Sao con nín chưa ?
Nếu chàng vẫn lì lợm thì bạn phải ...lì hơn, vì không có một đứa trẻ nào mà chết vì ... khóc! Bạn vẫn nên nói dịu dàng với con, nhưng vẫn cứng bằng cách không dỗ dành CHO TỚI KHI CHÀNG VÂNG LỜI BẠN, nghĩa là chỉ còn thút thít!! (Stay firm to establish your authority)
Lúc ấy, bao nhiêu cái "NHU" bạn hãy đổ ra cho chàng như sông như suối, bế chàng vào buồng tắm mà lau mặt lau mày, thay áo thay quần, nựng nịu chàng (Trẻ con cần được feel secured và accepted.) XONG, Bạn hãy bế chàng lại cái đống CD chàng vừa phá tanh bành xong, "NO, cái này không phải đồ chơi! " (Reassuring and reconfirming the child's boundaries set by YOU) .
Dạy con là một PROCESS . Vì sự phát triển tâm tính, cách bày tỏ emotion của nó là một PROCESS, không phải là một ENTITY .

Tác giả: Trần Huyền

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Năm, tháng 11 03, 2005

LƯỢM LẶT: Xướng và Họa



Xướng
Kết thúc từ đây
Đời trai nay đã thôi rồi
Tin mày lấy vợ rụng rời lòng tao
Đang bay nhảy sướng thế nào
Tự nhiên mày lại vướng vào vợ con
Vợ con là cái lồng son
Đường vào thì có, chẳng còn đường ra
Vợ mày là con người ta
Nghĩ mày với nó chẳng bà con chi
Con gái là cái quái gì
Mà mày mê mệt mày đi vào tròng
Thuyền quyên là bẫy anh hùng
Bao người đã chết, mày không thấy à,
Ngày xưa mày vẫn ba hoa
Thằng nào ngu mới bị sa lưới tình
Giờ đây cáo đã thành tinh
Đã thấy bẫy sập, còn xin được vào
Độc thân thì sướng biết bao
Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời.
Bây giờ đã vợ con rồi
Đi về khai báo, chạy trời khỏi mưa
Tiền lương tháng tháng phải đưa
Tiêu sài mua sắm phải thưa với bà.
Thân trai rửa bát quét nhà
Vợ kêu thì dạ còn ra nỗi gì !!!
Bạn bè rủ nhậu chẳng đi
Sợ về nằm thảm, tối thì đứt hơi
Hu hu ấy ấy mày ơi,
Kể như tôi khóc cho đời bạn tôi.
hehehehe

Họa
Bắt đầu từ đó
Anh ơi anh nghĩ thế nào
Cớ sao lại sợ dính vào vợ con ?
Vợ con là cái lồng son
Không con không vợ, héo hon gầy mòn !
Vợ nuôi béo đỏ béo tròn
Tự do ... với vợ (!) vẫn còn đấy thôi
Có gì mà kể ỉ ôi
Gì mà phân biệt bố tôi bố bà !
Thân trai bốn bể là nhà
Con là chủ tịch, vợ là ... bí thư
Ðộc thân rất dễ thân hư
Lang thang cho lắm, ung thư có ngày (!)
Sao bằng tối tối gác tay
Tỉ tê tâm sự, “mày mày tao tao”
(Í quên em nói tào lao
“Anh ơi, em hỡi” xiết bao là tình )
Ngày xưa còn ở một mình
Ai chẳng mơ được lưới tình dính vô
Một vợ bằng mấy lần bồ
Lại được rửa chén, giặt đồ sướng ghê !!!
Ðộc thân đừng tưởng gái mê
Nó mê cái ví, còn ... dê đừng hòng !
(Ngày xưa khi chửa có chồng
Dụ đó em thuộc nằm lòng đó anh)
Anh ơi lấy vợ cho nhanh
Tiền lương khỏi giữ, cơm canh sẵn sàng
Khỏi lo tiêu phí tiêu hoang
Vợ quản bằng mấy ngân hàng anh ơi
Nhậu chi cho uổng cuộc đời
Quét nhà, rửa chén thảnh thơi nào bằng
Vợ gọi : Dạ mới ga lăng
Muốn chửi thì đã có thằng cu con
Anh ơi em mở lồng son
Anh mau vào sớm để còn ... nộp lương
hahahaha

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Tư, tháng 11 02, 2005

Cố lên Tín ơi!


Tin mới nhận: Anh Tín nhà ta đang rất bận rộn để chuẩn bị có nhiều tin vui.
Quá đã- quá đã!

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Ba, tháng 11 01, 2005

VUI: Trùng hợp!

Năm 1981:
1. Hoàng tử Charles cưới vợ.
2. Đội bóng Liverpool vô địch châu Âu (cúp C1).
3. Đức Giáo Hoàng John Paul II bị ám sát (bị thưong nặng).
Năm 2005:
1.Hoàng tử Charles cưới vợ (lần 2).
2.Đội Liverpool lại đoạt cúp C1 châu Âu.
3.Đức Giáo Hoàng John Paul II từ trần.
...
Trong tương lai nếu Hoàng tử Charles muốn cưới vợ nữa và đội Liverpool muốn một lần nữa đoạt cúp C1 châu Âu thì Đức Giáo Hoàng cũng phải coi chừng!!!!

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Hai, tháng 10 31, 2005

"Toán học và chất lãng mạn"


Hồi xưa Duy nhớ có một cuốn sách như vậy. Rõ ràng cái gì dính đến sáng tạo đều đòi hỏi phải có lãng mạn(?).
Duy còn nhớ một vài đoạn "thơ con cóc" trong một bài khá dài:
" Anh viết thư gửi người em gái nhỏ,
Những ngày ta cặm cụi sống bên nhau,
Khi gặp em anh chỉ biết lặng thinh,
Vì ta muốn song song từ vô cực
Rồi một hôm ta đồng quy tại góc
Anh nhẹ nhàng tiếp tuyến bên em
.....
Nhìn em cười anh định nghĩa Tình yêu
Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm
....
Anh vội vàng phân tích nét hoa tươi
Và nhận thấy rằng em xinh cực đại
..."
Chẳng nhớ nỗi nữa...thơ con cóc...dở ..nhưng làm Duy nhớ đến cái thuở "lãng mạn" trẻ con đó.
Còn ai nhớ bổ sung hay chỉnh lại mấy câu trên không?

Xem tiếp và bình luận!

Chào mọi người

Nghe Dzon quan cao qua nen thu vài dòng, khong biêt moi nguoi doc duoc khong? thu truoc da!
Doc duoc nho cho hay nghe!

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Bảy, tháng 10 29, 2005

Bình - Rượu

Ân đã tham gia quản lý Blog. Nhờ vậy Blog có được bộ mặt mới sáng sủa và chuyên nghiệp hơn.
"Bình" mới đã sẵn sàng. Mời các bạn tham gia góp "Rượu" để cùng nhau thưởng thức.
Dzô! Dzô!

Xem tiếp và bình luận!

Thứ Sáu, tháng 10 28, 2005

Hình tại quán tre

Hồi ức từ những tấm hình đen trắng

Những tấm ảnh, cũng như những kỷ niệm, được cất giữ ở đâu đó. Một ngày tình cờ ta mở ra và kỷ niệm ùa về...
Ảnh 1: Chắc là ảnh cũ nhất và có đủ nhất lớp mình. Duy còn nhớ đợt đó cả trường đi Hội An (hình như là giao lưu với trường nào đó), lớp mình đã kéo nhau chụp chung ở chùa Phúc Kiến.
Tới giờ nghĩ lại những năm học ở trường Năng Khiếu cấp 2, 3 QNĐN đó - bọn mình đứa nào cũng vô tư, trẻ con (nhất là so với lứa bây giờ). Lớp mình có thể nói là tứ xứ gặp nhau: Đà Nẵng (Anh, Ân, Duy, Đông, V. Long, Lệ, Minh, Phước, Phương, Thuần, Tuấn), Điện Bàn (Cử, Hải, Sum, Hữu Việt), Tam Kỳ (Đại, Q.Long, Tín), Hòa Vang (Thiện, Hồ Việt), Hội An (Hào, Vũ), Đại Lộc (Hóa), Duy Xuyên (Chín), Núi Thành (?) (Thành). Vậy mà khá đoàn kết. Sau này cũng có "cãi nhau" vui giữa Đà Nẵng - "nhà quê", rồi giữa "Khối A" - "Khối B", mà bên thắng thường là bên "to" miệng hơn :)
Ảnh 2: "Hoa hậu" Q.Long ở hội trại Núi Thành (năm học lớp 11). Hồi đó Duy nhớ nhất là buổi tối không ngủ hát hò ầm ĩ toàn mấy câu chế tác chẳng thành bài (mà lớp mình cũng hay hát ở ở những buổi sinh hoạt đầu giờ mỗi ngày như : "Alibaba cái quần Hara xé ra làm ba"(!), hay "Mưa, mưa rơi triền miên, mưa tràn lan mưa xả láng" (!!) ). Nếu mà có thi văn nghệ gì thì chỉ có Chín! Rồi giao lưu với các bạn gái lớp 11A, 11B Núi Thành- đặc biệt "nhanh nhẹn" là các chàng Tam Kỳ tận dụng lợi thế "sân gần nhà".
Kể ra nữa thì còn nhiều lắm lắm...Đã hơn 15 năm, tối nay nhớ - thấy vui và "trẻ" lại !!!!!!!!!!!

Xem tiếp và bình luận!

Thời gian...


Đây là một vài hình nữa Duy nhận đựoc từ Ân. Post lên để mọi ngừoi cùng nhớ và bình luận!

Xem tiếp và bình luận!